PV: Thưa Giáo sư, xin ông cho biết vấn đề của gia đình hiện nay là gì?
GS.TSKH. Trần Ngọc Thêm: Vấn
đề giữ gìn quan hệ hay cấu trúc gia đình truyền thống hiện đang trở
thành mối quan tâm lớn của nhiều quốc gia – đặc biệt là các nước châu
Á, bởi cấu trúc và những giá trị gia đình truyền thống đang bị phá vỡ.
GS. TSKH Trần Ngọc Thêm - Ảnh: documentary.vn
Ở
các nước phương Tây, con người có truyền thống tự lập và cấu trúc gia
đình đã tương đối ổn định từ lâu, trong khi ở nước ta, mô hình gia đình
trước đây là gia đình mở rộng, gia đình nhiều thế hệ, nhưng giờ đây đang
chuyển thành dạng gia đình hạt nhân (hai thế hệ); mô hình gia đình tam,
tứ đại đồng đường không còn gặp nhiều nữa.
Đồng
thời với việc thu hẹp gia đình về quy mô và hôn nhân tự do, thì mâu
thuẫn trong gia đình lại tăng lên, số lượng các gia đình bền vững thì
giảm đi. Số người ly hôn, ly thân, sống độc thân, kết hôn muộn gia tăng
nhanh (chẳng hạn, từ năm 1999 đến 2009, tỷ lệ hộ độc thân ở Việt Nam
tăng từ 4,4% lên 7,3%; tỷ lệ kết hôn muộn tăng từ 1,1% lên 1,7% đối với
nam và từ 3,8% lên 4,4% đối với nữ). Ngày càng nhiều phụ nữ không
muốn sinh con, đàn ông từ chối trách nhiệm làm cha. Những hiện
tượng đáng lo ngại này ngày xưa không có.
PV: Vậy sự khác nhau giữa hai kiểu gia đình (gia đình nhiều thế hệ và gia đình hạt nhân) là gì, thưa Giáo sư?
GS.TSKH. Trần Ngọc Thêm:
Gia đình nhiều thế hệ có đặc điểm là tính cộng đồng trong gia đình rất
cao, đây là đặc điểm của văn hóa Việt Nam - văn hóa cộng đồng. Cấu trúc
gia đình nhiều thế hệ có ưu điểm rất lớn là khả năng gìn giữ văn hóa
truyền thống rất tốt. Tri thức, kinh nghiệm ứng xử của ông bà, cha mẹ
được truyền lại trực tiếp cho cháu con giúp cho sự bảo tồn văn hóa được
liên tục.
Còn
ở gia đình hạt nhân, do chỉ có cha mẹ với con cái, trong khi cha mẹ còn
trẻ, chưa có nhiều kinh nghiệm sống, lại ham kiếm tiền, khiến cho việc
gìn giữ, bảo vệ tổ ấm gia đình cũng bị hạn chế nhiều.
Thời
gian qua, chúng ta đã chứng kiến nhiều vụ việc đau lòng liên quan đến
việc khoán trắng chuyện nuôi dạy con cái cho bảo mẫu, cho người giúp
việc, cho gia sư, cho nhà trường… Nhất là ở các trung tâm công nghiệp,
các khu đô thị lớn, nơi cơ sở trường lớp chưa đủ, giáo viên chưa có kỹ
năng và cả đạo đức nghề nghiệp thì tình trạng này càng phổ biến nên đã
nảy sinh nhiều hệ lụy.
Chưa
hết, con cái lớn lên mà không được giáo dục văn hóa dân tộc và truyền
thống gia đình một cách chu đáo thì sẽ mất gốc, trở thành mối nguy cơ
lớn cho xã hội.
Đây
là điều mà không chỉ Việt Nam mà cả thế giới lo lắng và đó cũng là một
trong những lý do mà Thủ tướng Chính phủ quyết định chọn ngày 28/6 hàng
năm làm “Ngày Gia đình Việt Nam”.
PV: Tại sao cấu trúc gia đình truyền thống lại bị phá vỡ, thưa Giáo sư?
GS.TSKH. Trần Ngọc Thêm: Lí do chính khiến cấu trúc gia đình truyền thống bị phá vỡ là do mâu thuẫn trong quá trình chuyển đổi mô hình văn hóa
gây ra. Văn hóa truyền thống của chúng ta là văn hóa làng xã tiểu nông
đã ổn định từ mấy nghìn năm nay. Mô hình gia đình của Việt Nam trước đây
là sự kết hợp của truyền thống văn hóa gia đình Đông Nam Á với Nho
giáo. Nhưng từ đầu thế kỉ 20, văn hóa phương Tây du nhập mạnh đã tạo ra
độ vênh nhất định. Từ giữa thế kỉ 20 đến nay, khi chúng ta chuyển hướng
từ nông thôn sang đô thị, từ nông nghiệp sang công nghiệp thì độ vênh
càng lớn hơn, văn hóa và cấu trúc gia đình truyền thống đã bị phá vỡ,
nhiều giá trị thay đổi 180 độ. Chẳng hạn, trước đây chúng ta coi trọng
yếu tố tinh thần nhiều hơn, thì nay dường như là ngược lại, đồng tiền
đang chi phối ngày một mạnh mẽ toàn bộ xã hội. Gia đình không những
không làm tròn được chức năng giáo dục văn hóa truyền thống và các
giá trị sống cho lớp trẻ mà trong nhiều trường hợp, tâm lý đề cao vật
chất, sùng ngoại, ích kỷ của cha mẹ đã làm cho con em chúng ta bị mất
phương hướng.
PV: Xin Giáo sư chỉ ra những bất cập trong vấn đề gia đình hiện nay?
GS.TSKH. Trần Ngọc Thêm: Gia đình có ba chức năng chính là chức năng sinh học, chức năng kinh tế và chức năng văn hóa thì cả ba đều có vấn đề.
Trong việc thực hiện chức năng sinh học
là bảo tồn nòi giống, gia đình và xã hội đang gặp phải những mâu thuẫn
nan giải: trong khi những thành tựu của y dược học giúp giảm tỷ lệ tử
vong thì cũng đồng thời góp phần khiến cho dân số tăng nhanh và làm mất
đi khả năng chọn lọc tự nhiên. Bên cạnh đó, việc khống chế tỉ lệ tăng
dân số thì chạy theo số lượng mà chưa chú trọng thỏa đáng đến chất
lượng. Việc khống chế chủ yếu nhằm vào khu vực có cuộc sống tốt, có thể
nuôi dạy con cái tốt, trong khi ở khu vực không có khả năng đó thì lại
thả nổi. Tình trạng bất hợp lý này tạo ra những nguy cơ đáng lo ngại cho
nòi giống của chúng ta.
Trong việc thực hiện chức năng kinh tế,
trong một số gia đình xuất hiện xu hướng chia tách, chồng có tài khoản
riêng, vợ tài khoản riêng, kinh tế gia đình không còn thống nhất như
xưa.
Trong việc thực hiện chức năng bảo tồn văn hóa,
gia đình hạt nhân hiện nay có độ tự do rất lớn nhưng khả năng bảo tồn
văn hóa thì rất kém. Nhiều ông bố, bà mẹ trẻ không quan tâm nhiều đến
vấn đề ứng xử có văn hóa thì không thể nào nuôi dạy được con cái sống có
văn hóa. Theo tôi, chức năng bảo tồn văn hóa của gia đình thực sự là
một vấn đề cần được quan tâm nhiều hơn nữa.
PV: Vậy theo Giáo sư, cần làm gì để gìn giữ gia đình trong bối cảnh hiện nay?
GS.TSKH. Trần Ngọc Thêm:
Theo số liệu thống kê, việc ly thân, ly hôn xảy ra bởi ba lý do chủ yếu
sau: Mâu thuẫn về lối sống chiếm khoảng 30%; ngoại tình chiếm 25%; lý
do kinh tế chiếm 13% và còn lại là những lý do khác.
Cả ba trường hợp đều có liên quan đến một trong số những nguyên nhân chung là do chúng ta chưa ý thức được rõ sự khác biệt về giới giữa nam và nữ.
Ví dụ, các bà vợ thường hay cằn nhằn về việc chồng mình thích giao du,
nhậu nhẹt, ham của lạ, dễ sa ngã…; còn các ông chồng thường bất bình về
việc các bà ra đường thì trang điểm gọn gàng, trong khi về nhà thì luộm
thuộm, hay “thù dai nhớ lâu”, lắm lời, hay đàn đúm “buôn dưa lê”… Tất cả
những điều đó đều không sai, và đều có liên quan đến sự khác biệt về
giới: đàn ông mạnh mẽ, ưa vận động, thích thay đổi, hướng ngoại, ưa sự
rạch ròi, thích hợp với những công việc nặng; trong khi đó, phụ nữ mềm
mại, ưa ổn định, hướng nội, thích sự tế nhị, ý tứ, thích hợp với những
công việc nhẹ nhàng hơn…
Cho nên, để giữ gìn quan hệ gia đình, nhất là gia đình nhiều thế hệ cùng chung sống, cả hai giới cần nhận thức và khai thác tối đa thế mạnh của mỗi bên; chấp nhận sự khác biệt và coi sự khác biệt là tất yếu thì mới có thể chung sống với nhau bình thường, hạnh phúc.
Tôi cho rằng để giải quyết mọi mâu thuẫn gia đình thì phải có sự hiểu biết để hiểu tâm lý, tính cách của bạn đời; có lòng bao dung
để chấp nhận chung sống với sự khác biệt chứ không tham vọng “thuần
dưỡng” chồng/vợ theo khuôn mẫu của mình, không lấy mình làm chuẩn mà đòi
hỏi người kia phải sửa đổi để giống hệt như mình; khi xảy ra xung đột
thì phải có tinh thần hợp tác, cầu thị, cố gắng tìm ra cái sai ở mình và cái đúng ở người bạn đời của mình.
Nếu
được như vậy, mọi mâu thuẫn dù là về lối sống hay kinh tế, ngoại tình…
thì cũng đều có thể được giải quyết ổn thỏa, làm gương tốt cho việc giáo
dục con cái, giữ gìn được hạnh phúc gia đình.

0 nhận xét:
Đăng nhận xét